Thứ Hai, tháng 10 02, 2006

TRƯỜNG SƠN THỜI CON GÁI

Gậy Trường Sơn chống mòn dốc núi
Sốt rét tàn cơn vất lại cửa rừng
Đá nhọn hoắt vẹt mòn dép lốp
Bài ca bật máu tươi

Đường Trường Sơn tôi chỉ qua thôi
Còn em thì ở lại
Thời con gái trộn cùng bom đạn T
óc đen dần rụng hết tuổi thanh xuân

Sốt rét rừng lép ngực từng cơn
Da xanh lá sạm đen khói lửa
Chuyện chồng con chẳng còn nhớ nữa
Để bây giờ chuyện ấy hóa chiêm bao

Và bây giờ em sống một mình thôi
Tim hoang vắng một căn phòng thui thủi
Em thành cô gái già luống tuổi
Vịn nỗi cô đơn đi tiếp cuộc đời

Nay anh gặp lại em
Trường Sơn bỗng như cuốn phim chiếu lại
Ơi trường Sơn thời con gái!
Anh sẽ vịn vào bước tiếp hậu – Trường Sơn.

DMT

Không có nhận xét nào:

Lưu trữ Blog