Thứ Hai, tháng 10 23, 2006

BẤT CHỢT CƠN MƯA


Giữa trưa bỗng thấy mưa rơi
Ngắm nhìn mưa thấy tả tơi cõi lòng
Em đi, anh vẫn ngóng trông
Mưa giăng phủ lối mênh mông tình buồn

Mưa đùa trước gió mưa tuôn
Anh ngồi lặng lẽ thả hồn theo mưa
Tưởng rằng lòng đã ngớt mưa
Bỗng tuôn ngập lối rơi mưa chốn này

Lòng anh tưởng đã an bày
Cơn mưa chợt đến trưa nay tim sầu

Thiên Nga

Không có nhận xét nào:

Lưu trữ Blog