Thứ Năm, tháng 11 09, 2006

KHI TÓC NGẢ MÀU MUỐI TIÊU

Chưa tròn năm mươi tuổi
Mà tóc đã rụng nhiều
Đỉnh đầu nay chớm hói
Tóc ngã màu muối tiêu

Ngày vui chưa bao nhiêu
Số phận nhiều lận đận
Như khúc hát buồn hiu
Như bài thơ trách phận

Lòng còn nhiều ân hận
Bến hẹn hãy còn xa
Đời người không vô tận
Ai thấu hiểu lòng ta?

Thôi thì tự an ủi
May mà chưa trọc đầu
Để mà còn buồn tủi
Để mà còn yêu nhau

Để mà còn khổ đau
Để mà còn hờn dỗi
Để mà còn dìu nhau
Đi tới ngày trăm tuổi.

DMT ( Trích tập thơ Tình ca nơi cuối đất)

TRONG QUÁN CÀ - PHÊ














Cà – phê nhỏ giọt trong ly
Rơi chầm chậm tiễn chiều đi êm đềm
Tôi ngồi kề cận bên em
Mượn cà - phê nói nỗi niềm kín sâu

Mong cà - phê chảy thật lâu
Để câu chuyện kể không đâu thêm dài
Để tôi ngồi kế em hoài
Nghe hơi thở nhẹ bên tai thì thầm

Uống từng giọng nói quen thân
Lén nhìn cặp mắt lá răm đa tình
Muốn hỏi em chuyện chúng mình
Nhưng ngài ngại cứ lặng thinh ngồi lì

Cà – phê uống đã cạn ly
Đành ôm một mối tình si ra về

DMT ( Trích tập thơ tình ca nơi cuối đất)

NGOẠI Ô CHIỀU






























Ngoại ô chiều xa vắng
Thổ mộ trôi đường gầy
Vó ngựa đen mi mắt
Hoa chiều em thơ ngây

Cột đèn chong mắt mơ
Chuyến xe quên phiền muộn
Trời hát áo xanh lơ
Nhà cao tầng chộn rộn

Đường dài em chân dung
Tóc mây còn nỗi nhớ
Trơ vơ hồn quán trọ
Xe anh khúc độc hành

Giang tấu chiều cửa mở
Em và cánh hoa vàng
Ngã tư đời đèn đỏ
Ngoại ô chiều bâng khuâng.

DMT ( Trích tập thơ tình ca nơi cuối đất)