Thứ Năm, tháng 2 10, 2011

HÀ NỘI CUỐI THU

Trích Nguyên văn bởi Noundream Xem bài viết



" Ở giữa Sài Gòn, nhớ mùa thu Hà Nội

Sài Gòn ơi! Sao thao thức về đêm
Có phải chăng nhớ Hà Nội không ngủ
“ Có khoảng không gian nào đo chiều dài nỗi nhớ”
Để Hà Nội - Sài gòn mặc khải nhớ về nhau.

Thu Hà Nội về nhẹ nhàng quyến rũ
Mái ngói rêu phong thâm trầm phổ cổ
Hà Nội mùa thu lung linh huyền ảo
Hà Nội mùa thu yên ả thanh bình.

Nắng thu vàng vắt tán lá mong manh
Soi mặt Hồ Gươm lung linh biếc xanh
Hoa cúc vàng còn vẹn nguyên sương gió
Chị bán hoa đon đả gánh thu về.

Đường Thanh niên vẫn xào xạc lá đổ
Bước chân trần in đọng dấu thời gian
Phố nhỏ, ngõ nhỏ cứ trải dài nỗi nhớ
Đường Cổ Ngư xưa, một thưở đón đưa nhau.

Chiều Hồ Tây thơm nồng mùi hoa sữa
Gió heo may trầm mặc thoảng ven hồ
Chùa Trấn Quốc chuông từng hồi vẫn đổ
Hương cốm, hương sen ngan ngát đất trời.

Bến Bạch Đằng đêm đèn hoa rực rỡ
Ở giữa Sài Gòn, nhớ lắm Hà Nội – thu."

Thiên Nga
20/11/2010

Chị Thiên Nga kính mến!

Chiều qua viết bài cảm ơn chị, nhưng nick đã bị thoát thế là tiêu hết.
Chị khiêm tốn quá. Chị biết không: Những câu thơ của chị cứ dắt em theo:

"Thu Hà Nội về nhẹ nhàng quyến rũ
Mái ngói rêu phong thâm trầm phổ cổ"

Thu Hà Nội là người con gái đẹp, dịu dàng và lãng mạn, gót sen rơi mà sợ làm đau ngọn cỏ. Người như thế thì già như phố Cổ cũng si à, mái tóc phong sương tàng chứa biết bao điều trong cái dáng thâm trầm đó. Để nội tâm tươi trẻ cứ bừng lên, lung linh huyền ảo, không dấu nổi.

"Đường Thanh niên vẫn xào xạc lá đổ" Đối nghịch với Phố Cổ là con Đường Thanh Niên, tưởng vậy mà không phải vậy, cái hồn Thu Hà Nội cũng "xạc xào" Em nhớ ai mà chân bước lang thang từng ngõ phố, thời gian đi hun hút nỗi mong chờ. Cám ơn chị cho em cảm xúc này:


KHAO KHÁT MÙA THU

Ai đã bước trên con đường Nguyễn Du
Một lần chạm vào mùi hương Hoa Sữa
Thấy tình yêu trong tim bừng ngọn lửa
Cứ nồng nàn thương nhớ đến nôn nao

Người ở Sài Gòn hay đang ở đâu
Có biết Hồ Gươm mùa này xanh biếc
Những con sóng cứ chồm lên da diết
Như muốn ôm ghì hình bóng Chim Câu

Mải miết đi rồi lại muốn về mau
Như thể Trái Tim Cội Nguồn thắm thiết
Như sợ chậm chân muôn ngàn hối tiếc
Biết bao giờ còn may mắn lần sau

Tiếng chuông chùa chiều đổ rất sâu
Con phố mới cứ vàng lên trong nắng
Chị hàng hoa không vắng mặt nơi nào
Để nói hộ lòng người nhận kẻ trao

"Hà Nội mùa Thu lung linh huyền ảo"
Nhà cao tầng vươn tới những vì Sao
Để nối không gian nỗi niềm khao khát
Cho mỗi đêm về lại được gần nhau

Kim Giang

Bạn ơi! Thiên Nga tặng "quà thơ" muộn cho bạn nè! Hy vọng là bạn vui về món quà muộn này nhé!

HÀ NỘI CUỐI THU

Sân bay Nội Bài trong tiết trời se lạnh
Bầu trời trong xanh, nắng dát vàng lấp lánh
Em thả hồn mình theo cơn gió miên man
Nghe lâng lâng khúc nhạc dạo trong lòng.

Từng góc phố em qua cứ đong đầy nỗi nhớ
Hoa sữa cuối thu thơm nồng quyện hơi thở
Phan Đình Phùng phủ lá vàng ươm lối
Mùa lá rụng về bao nỗi nhớ đầy vơi.

Em muốn ôm ghì lấy mùa thu rực rỡ
Bên hồ Gươm hoa lộc vừng bừng nở
Bước chân đi trên thảm hoa rực đỏ
Hà Nội cuối thu, thơ mộng đến nao lòng.

Ký ức thu xưa bỗng hiện về xao động
Mùa thu của đất nướcTự do - Độc lập
Quảng trường Ba Đình màu cờ hoa đỏ thắm
Hà Nội cuối thu nay bỗng đẹp tuyệt trần.

Hoa hướng dương cuối thu vàng góc phố
Cốm Làng Vòng xanh thơm bàn tay nhỏ
Mặt Hồ Tây lăn tăn từng con sóng
Hơi thở cuối thu nhè nhẹ gió heo may...


Hà Nội ơi! Khúc giao mùa đang chuyển
Cảm xúc cuối thu làm con tim xao xuyến
Muốn níu cho đời một mùa thu vĩnh cửu...
Để thỏa lòng Người "Khao khát" mãi "mùa thu” …