Thứ Hai, tháng 10 23, 2006

KHI EM XA VẮNG

















Lâu rồi không xa cách
Mãi sống gần bên nhau
Chiều nay em đi vắng
Bỗng thấy nhà trống sao !

Tiếng nói em dịu ngọt
Sao giờ bỗng lặng yên
Tiếng guốc em thân thuộc
Thôi gõ nhẹ ngoài hiên

Bếp núc sao lạnh tanh
Tắt im lìm lửa , củi
Dao thớt cũng lạnh căm
Không tay người động tới

Chiếc mắc áo trông trơn
Treo trên tường vôi lạnh
Khuyết một vùng cô đơn
Giữa lòng anh vắng lặng

Nhà bỗng đầy bụi bặm
Anh không buồn quét lau
Tủ gương không người ngắm
Soi lòng anh nao nao

Đêm chợt sà xuống mau
Chiếc giường đôi bỗng rộng
Một gối thừa để trống
Quờ tay chạm lạnh sao !

Cứ lắng hoài ngoài ngõ
Chờ tiếng guốc quen chân
Dẫu đang mùa đông lạnh
Em về trời bỗng xuân

12-1980 Diệp Minh Tuyền
( trích tập thơ Con đường có lá me bay )

Không có nhận xét nào:

Lưu trữ Blog