Thứ Hai, tháng 10 23, 2006

CẢM NHẬN ÂM NHẠC

Thu Hát Cho Người

Sáng tác: Vũ Đức Sao Biển
Thể hiện Quang Dũng
Album Hoa Có Vàng Nơi Ấy
Thể loại Nhạc nhẹ Hãng phát hành Viết Tân Studio

http://nhacso.net/Music/Song/Nhac%2DNhe/2005/10/05F5F030/


Giòng sông nào đưa người tình đi biền biệt.
Mùa thu nào đưa người về thăm bến xưa.
Hoàng hạc bay, bay mãi bỏ trời mơ.
Về đồi sim, ta nhớ người vô bờ.
Ta vẫn chờ em dưới gốc sim già đó,
Để hái dâng người một đóa đẫm tương tư.
Đêm nguyệt cầm ta gọi em trong gió.
Sáng linh lan hồn ta khóc bao giờ.
Ta vẫn chờ em trên bao la đồi nương,
Trong mênh mông chiều sương
Giữa thu vàng, bên đồi sim trái chín
Một mình ta ngồi khóc tuổi thơ rơi.

Thời gian nào trôi bềnh bồng trên phận người.
Biệt ly nào không muộn phiền trên dấu môi.
Màu vàng lên, biêng biếc ánh chiều rơi.
Nhạc hoài mong, ta hát vì xa người.

Thu hát cho người, Thu hát cho người, người yêu...ơi !


Dòng sông năm xưa anh và em cùng các bạn lênh đênh trên những con thuyền để qua bên kia con sông cùng nhau, giờ đây đã vắng bóng em....Hôm nay anh trở lại bến xưa vào đúng tháng mười - mùa thu, anh đứng nhìn dòng nước trôi hững hờ, những cánh hạc bay, bay vút vào khoảng không trung xa xôi, nhìn xa xa những đồi sim ẩn hiện mà lòng nhớ em vô bờ:

"Giòng sông nào đưa người tình đi biền biệt.
Mùa thu nào đưa người về thăm bến xưa.
Hoàng hạc bay, bay mãi bỏ trời mơ.
Về đồi sim, ta nhớ người vô bờ. "

Những kỷ niệm của đôi ta một thời hiện lên trong ký ức của anh, tình yêu mặn nồng, những nụ hôn anh trao em đắm đuối một thời ta yêu nhau còn ẩn hiện đâu đây...Anh yêu em hơn cả bản thân mình, để rồi...định mệnh đã đẩy em ra xa anh...anh chỉ còn biết đứng đây một mình với một nỗi đau sâu thẳm, khóc cho tình mình sao trái ngang, làm anh vĩnh viễn mất em, và giờ đây ngóng đợi em với cõi lòng tan nát, lệ ướt hoen mi...

"Ta vẫn chờ em dưới gốc sim già đó,
Để hái dâng người một đóa đẫm tương tư.
Đêm nguyệt cầm ta gọi em trong gió.
Sáng linh lan hồn ta khóc bao giờ.

Ta vẫn chờ em trên bao la đồi nương,
Trong mênh mông chiều sương
Giữa thu vàng, bên đồi sim trái chín
Một mình ta ngồi khóc tuổi thơ rơi."

Thời gian thấm thoát đã hơn mười năm trôi qua, cuộc đời xô đẩy mỗi người một thân phận, nhưng ngày những ngày biệt ly làm anh luôn khắc khoải nhớ đến em, nhớ tình yêu của chúng mình đã khắc sâu vào trái tim anh, để đến hôm nay khi trở lại bến xưa anh vẫn hoài mong, hoài thương và muốn hát cho em nghe bản tình ca bất tận của đôi ta...

"Thời gian nào trôi bềnh bồng trên phận người.
Biệt ly nào không muộn phiền trên dấu môi.
Màu vàng lên, biêng biếc ánh chiều rơi.
Nhạc hoài mong, ta hát vì xa người.

Thu hát cho người, Thu hát cho người, người yêu...ơi !"

Có những cuộc tình luôn đi theo cùng chúng ta theo suốt tháng năm, cám ơn cuộc đời đã mang em đến cho anh, để đến giờ dù xa em mà anh vẫn không thể nào quên, xin tặng em một bài ca " Thu hát cho người" em nhé!!...


Không có nhận xét nào:

Lưu trữ Blog