Chủ Nhật, tháng 10 22, 2006

NHƯ NHẠC KHÔNG LỜI

Bản nhạc không lời nghe thích sao
Tim em – đàn ấy ngân dạt dào
Chẳng có một lời sao vẫn hiểu
Hơn nghìn câu hát thét ồn ào

Diệp Minh Tuyền


Cô gái và đóa hoa hồng

Khe khẽ chứ , kẻo em ta tỉnh giấc
Chú chim ơi , sao lảnh lót hót hoài
Nhè nhẹ chứ , kẻo cành hồng rụng mất
Này gió ơi , đừng bắt cánh hoa lay

Chừng em ta vẫn đang giấc ngủ say
Mê mải với giấc mơ hoa đẹp nhất
Nhỡ chim hót làm em ta choàng thức
Nụ hôn dài có hóa đóa hồng ngay ?

2-1982 Diệp Minh Tuyền
( trích tập thơ Con đường có lá me bay )


Đóa hoa biển trắng

Anh ra về em tặng đóa san hô
Hoa biển nở một màu trắng muốt
Như tình em trong suốt
Gởi tặng anh và tặng đất liền

Giữ bên mình báu vật của thiên nhiên
Anh ngắm mãi dáng hình hoa lạ
Đẹp như chuỗi hòa âm của đá
Nở âm thầm trong điệp khúc biển xanh

Cho bây giờ em gởi tặng anh
Như gởi trọn tấm tình của biển
Thế cho lời đưa tiễn
Là đóa san hô nở độc chiếc trong chiều

Phút chia tay anh chẳng dám nói nhiều
Trộm liếc nhìn em rồi ngắm nhìn hoa đá
Và chỉ có bài ca biển cả
Trôi giữa lòng anh hòa khúc êm đềm

Và từ đây giữa tủ kính lặng im
Hoa đá vẫn trắng hoài kỷ niệm
Như biển và em vẫn luôn hiển hiện
Bên anh - ngay giữa Sài Gòn

12-1985 Diệp Minh Tuyền
( trích tập thơ Con đường có lá me bay ) .

Không có nhận xét nào:

Lưu trữ Blog