Thứ Năm, tháng 10 26, 2006
BUỒN CHIỀU
Con nhện giăng tơ kín đôi mắt buồn
Vòm trời ướt mi, hàng me xuống tóc
Đường vắng chân xiêu thấp thỏm gối chồn
Nước mắt giọt mưa phố dài cô độc
Em dài cổ hưu đèn chong mắt thỏ
Bóng anh mù khơi con cá biệt tăm
Chông chênh đá và mông mênh gió
Vọng phu đen, tim nhỏ khóc thầm
Âm thanh lá me, phố cũ ve sầu
Bi kịch đá, trái tim cỏ úa
Đời vận đen, hạnh phúc nát nhàu
Mòn mỏi mắt, tâm hồn máu ứa
Mưa sướt mướt, ngã tư chiều góa bụa
Nỗi buồn đen, giăng mắc kín trời
Lời nguyện xanh, chuông thánh đường gióng giã
Hy vọng gầy, gieo khúc hát mồ côi.
DMT ( trích tình ca nơi cuối đất)
LẠI NÓI VỀ SỨ MẠNG NHÀ THƠ
Hạnh phúc chưa có nhiều nơi cư trú
Nếu tự do còn hiếm như trái cấm
Thì nhà thơ ơi, anh còn nợ mọi người
Anh đừng đi vay nợ cuộc dời
Hãy chích lấy máu tim làm vốn
Cuộc đầu tư quả là hao tốn
Ta chẳng ngại ngần đấu giá văn chương
Chớ đổi ai cái vô giá tình thương
Ta giàu có tim chẳng cần bù giá
Chớ cười ta dẫu chỉ mấy đồng lương
Ta thách đố tị hiềm, giả trá
Hãy xa lánh xa hoa, quyền thế
Chớ bon chen ghế đẳng công đường
Thắp lửa sáng nụ cười ngạo nghễ
Ngụp lặn trong biển cả đời thường
Đi với nhân dân ta chẳng chọn lầm đường
Dẫu có lúc chén đời chan mặn đắng
Hạnh phúc lớn không giành cho kẻ tầm thường
Nên trang viết suốt đời mang nặng.
Chớ van xin, tự do không là quà tặng
Hạnh phúc không chín sẵn trên cao
Máu tim ứa từng trang giấy trắng
Ta gieo vần để gặt hái mùa sau.
DMT (trích tập thơ: Tình ca nơi cuối đất)
HOA HẬU CỦA RIÊNG TÔI
Ô hay kỳ lạ thiệt tình
Mình thi hoa hậu chỉ mình mình thôi
Em là thí sinh của tôi
Tôi là giám khảo không mời…cũng oai!
Người ta thi chỉ vài ngày
Còn em tình nguyện thi hoài tháng năm
Người ta dùng thước dùng cân
Tôi ướm bằng mắt tôi nâng bằng lòng
Người ta thi chỉ vài vòng
Em thi đằng đẵng thủy chung một đời
Sắc đẹp nào phải một thời
Nó lặn vào mắt, nó ngời lên da
Cái duyên nào phải thoáng qua
Nó thấm vào nết, hiện ra tâm hồn
Một thời con mắt tôi mòn
Bây giờ tóc bạc vẫn còn đam mê
Tình yêu tạc dáng pha lê
Cho em thành tượng tôi mê mẩn đời
Ai hoa hậu của mọi người
Em hoa hậu của riêng tôi ….ai bằng!
DMT ( Trích tập thơ tình ca nơi cuối đất)
PHÚT GIÂY CÔ ĐƠN
Ấy là phút tôi ngồi bên trang giấy
Chỉ có ta đối diện với lòng mình
Ngòi bút nói những điều bỏng cháy
Trang giấy nằm đón chữ lặng thinh
Những ngôn từ như đã kết tinh
Bằng máu, mồ hôi và nước mắt
Để bây giờ hiện sáng lung linh
Thành nhân chứng sờ sờ trước mặt
Không gian bỗng cùng tôi im bặt
Thời gian như bỗng chốc ngừng trôi
Mọi quyến rũ giờ đây xa cách
Và người thân như chẳng có trên đời
Chỉ mình tôi côi cút giữa bàn thôi
Đôc thoại với nội tâm đơn chiếc
Lòng sợ hãi những trang mình viết
Sẽ thành đồng nghĩa với trò chơi
Biết ngày mai còn lại hay rụng rơi
Vào quên lãng bởi thời gian khắc nghiệt
Thơ ơi hãy cúi xin thần chết
Cho mai sau còn lại một đôi lời.
DMT ( Trích tập thơ Tình ca nơi cuối đất)
TỰ BẠCH
Như trò chơi “cút… bắt”
Tôi đi tìm suốt đời
Hạnh phúc thường vuột mất
Săn lùng muốn hụt hơi
Thời gian cứ vụt trôi
Đời quay như chong chóng
Mệt nhoài giữa cuộc chơi
Lòng vẫn khuyên hy vọng
Lại lao vào cuộc sống
Lại chơi trò “ trốn…tìm”
Hâm lại bầu máu nóng
Rịt thuốc lành con tim
Còn sống còn lao động:
Viết nhạc và làm thơ
Còn sống còn hy vọng
Còn sống còn ước mơ.
DMT
TÌM LẠI CHÍNH MÌNH
(Thay lời tựa)
Quá nhiều lần ta tự đánh mất mình
Trên trang sách ta hiện thành kẻ khác
Quá nhiều lần ta tự đánh mất mình
Nên trang sách hóa thành tẻ nhạt
Ta lên gân tập nói giọng của người
Biến câu chữ thành hình nhân tính cách
Ngòi bút hóa chú chồn nhút nhát
Sự thật pha đèn ta vội lủi trốn nhanh
Để cho mình yên ổn tấm thân
Bút chẳng viết mà thường hay lách
Cuộc đời ư? Ta xóa sạch nợ nần
Để trái tim mặc tình hóa thạch
Ta tụng kinh bao giáo điều cứng nhắc
Triệt tiêu bao xung đột kịch đời
Số phận ư? Có, không cũng mặc
Ta quay lưng với nỗi khổ con người
Xin cho tôi không chỉ một lần
Tìm lại được chính mình trên trang sách
Xin cho tôi không chỉ một lần
Được kết hôn với tận cùng sự thật
Để ngòi bút khi bật lên tiếng khóc
Sẽ chính là nướcmắt của tôi rơi
Để ngòi bút khi bật lên tiếng hát
Sẽ chính là giai điệu của lòng tôi
DMT
Thứ Tư, tháng 10 25, 2006
TÂM SỰ VỀ NGHỀ NGHIỆP & HOÀI NIỆM VỀ KỲ THI ĐẠI HỌC
TÂM SỰ CÙNG BẠN BÈ
"Ai đó" ơi,
VIẾT VỀ MẸ
Mẹ yêu quý!!
TÌNH RƠI - VỀ LÀM CHI
TÌNH RƠI
Mưa đêm tuôn xối xả
Ngập tràn cả không gian
Hai mảnh đời hối hả
Lang thang cùng tháng năm
Nhìn mưa lòng lạnh lẽo
Nỗi buồn đau cùng tận
Có bao giờ hối hận
Tình trôi theo lận đận
Anh ơi! anh có thấu
Gieo sầu muộn trong nhau
Để con tim khổ đau
Thổn thức và nát nhàu
Phương trời nào mơ ước
Để tình sao lỡ bước
Ôm sầu mộng thẳm sâu
Mối tình ta rơi mau….
TN – 25/10/2006 12:48:00
VỀ LÀM CHI
Về làm chi
Cho mây đùa với gió
Gió đi hoang và mây cũng lang thang
Về làm chi
Cho dập dìu con sóng
Sóng xô bờ, bờ mòn mỏi khát khao
Về làm chi
Cho tàn hương đồng nội
Hương đã bay còn vương vấn tóc ai
Về làm chi
Giọt thời gian đọng lại
Xa em rồi lòng vẫn thấy xót xa .
Thiên Nga
BÀN LUẬN VỀ DANH LỢI VÀ TÌNH YÊU
Uh , dv đồng ý với TN á....:) hihihi Khi con người mình không có cái này, thì mình ham muốn cái khác...đó là bản chất tự nhiên....người ta cũng gọi là tham...nhưng thiệt ra cũng chẳng tham gì mấy, tại tò mò, tại.....v.v..thôi, chỉ tham là khi mình không biết kiềm chế lòng mình lại...., hoặc vượt quá nhân nghĩa của đời mà đoạt những thứ thuộc không của mình....đó thì là tham, nhưng còn nếu...dùng sức của mình mà vương tới..., dùng cái hiểu biết của mình mà đạt nguyện vọng thì....cái đó là một điều hay thôi... Và dv cũng nghĩ như bạn vậy á TN,..sức khoẻ là quan trọng nhất...., những ngày nằm bịnh mới thèm được đi đứng khoẻ mạnh như ngày không bịnh vô cùng..., và một khi mình kiệt sức, mệt mỏi, chán nản...thì tình yêu của người bên cạnh là niềm an ủi nhất á...chứ tiền bạc, địa vị không an ủi được mình đâu...
NHẬT KÝ ONLINE - TRÔI THEO DÒNG ĐỜI
Cuộc đời có nhiều chuyện sao ta dễ quên đi..., để tìm sự thanh thản trong cuộc sống. Nhưng có khi chỉ có một chuyện cứ làm ta nhớ mãi ko nguôi. Đôi khi ta cố quên thì lại càng nhớ...Hạnh phúc là thật hay là ảo ảnh??
Hạnh phúc là gì? Chỉ hai chữ ấy thôi biết bao điều để nói...Cuộc sống con người cứ đan xen giữa hạnh phúc và đau khổ, ngọt bùi & cay đắng..... Nhưng hình như hạnh phúc làm người ta thường dễ quên đi hơn, còn đau khổ thì như vết thương nhức nhối làm người ta nhớ đến nó nhiều hơn...có một nhà văn hào đã nói " Có đau khổ nào bằng trong đắng cay nhớ về hạnh phúc"...
Vâng khi người ta ở sự tột cùng của nỗi đau thì người ta thường nhớ về kỷ niệm, người ta nuối tiếc khi hạnh phúc vuột khỏi tay mình...Và khi người ta đang sống hạnh phúc ngày hôm nay thì người ta cũng ko quên những nỗi đau đã trải qua trong cuộc sống của ngày hôm qua...tại sao ta sống mà cứ phải suy nghĩ...? Có phải tại ta đa đoan??
Có câu châm ngôn nói rằng: " Một cuộc sống vô tư vô lự thì chỉ là tồn tại chứ ko phải là sống"... Ta vẫn sống với bao nỗi niềm ngổn ngang.... cuộc đời này ko có gì trọn vẹn cả, ta được cái này thì trời phải làm cho ta mất thư khác và ngược lại...Dù trong cuộc sống này còn lắm sự bon chen, nhỏ nhen, ích kỷ....nhưng ta vẫn tin rằng ở bên ta vẫn còn nhiều người tốt..." Khi người tốt trách ta, lòng ta buồn vô hạn. Khi kẻ xấu chửi ta, ta chỉ cười kiêu hãnh" và tôi vẫn tâm đắc mãi với một câu châm ngôn mà nó gần như là định hướng cho tôi trong suốt cuộc đời của mình đó là: " Địa vị ư? - sẽ mất Tiền tài ư? - sẽ hết Hoa đẹp ư?- sẽ tàn Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian"
Rồi tất cả cũng sẽ trở về cát bụi... điều quan trọng là ta đã sống ra sao và đã làm được gì cho người khác....
Thứ Ba, tháng 10 24, 2006
MẸ TÔI, NGƯỜI MẸ TUYỆT VỜI
Thu Hà Nội se se lạnh, những con phổ nhỏ còn đang chìm trong giấc ngủ dài, chưa kịp trở mình vươn dậy vào buổi sáng ban mai…..Những mái nhà, hàng cây còn chìm trong bóng tối nhá nhem, giọt sương còn đọng trên những lá cây, những chồi non còn chưa kịp thức giấc….Bóng Mẹ tôi cùng với chiếc xe đã lăn nhanh trên phố vắng, lao vút đi về hướng phía cầu LB, qua bên kia cầu ở thị trấn GL nhỏ bé, ngôi trường cấp 3 mà Mẹ đang làm thủ lĩnh ở đó, đang chờ đón Mẹ mỗi ngày với bao công việc bề bộn để kịp đón các em học sinh vào lớp….
Hình bóng của Mẹ đã in đậm vào trong ký ức của tôi từ thửơ ấu thơ. Hình ảnh của một người Mẹ một thời là hoa khôi một vùng, dịu dàng, tảo tần, chịu thương chịu khó, thương yêu chăm sóc chu đáo cho chồng, con, giỏi giang trong quán xuyến việc nhà; nhưng cũng đầy bản lĩnh, nghị lực, uy tín trong công việc quản lý ở trường học phổ thông trung học, một ngôi trường với khuôn viên rộng lớn vài hec ta, lớn nhất Thị Trấn GL……. Hình dáng Mẹ mảnh khảnh, dong dỏng cao, gương mặt đẹp, phúc hậu & giọng nói dịu dàng, trái tim quả cảm, cả cuộc đời Mẹ vì học sinh thân yêu, đã là một tấm gương soi đời tôi vững bước.
Mẹ tôi, một người Mẹ tuyệt vời luôn là tấm gương sáng để tôi noi theo. Suốt cuộc đời tôi không biết đến bao giờ mới đền đáp được công ơn của Mẹ. Xin cho con được dâng tặng Mẹ một bông hồng tươi thắm nhân ngày 20/10, để tỏ lòng thương yêu và biết ơn vô bờ bến của một đứa con dù đã trưởng thành nhưng vẫn cảm thấy nhỏ nhoi khi đứng trước mặt Mẹ, Mẹ nhé. Xin cầu chúc cho Mẹ luôn vui, khỏe và sống mãi mãi với chúng con….
Hà nội lại đang vào thu, hôm nay tôi trở lại đây, đi trên những con phố đã từng in dấu chân của Mẹ, của tôi… và hồi tưởng về những năm tháng không thể nào quên - một thời đẹp đẽ đã in đậm trong ký ức của tôi cho đến tận bây giờ….
NHẬT KÝ ONLINE - 30/06/2006 - 13:42:30
NHẬT KÝONLINE - 29/6/2006 - 17:11:37
"Cuộc sống không thể thiếu tình yêu
Trịnh Công Sơn
Người ta nói trên trái đất không có gì ở ngoài qui luật cả. Nhưng tình yêu hình như cũng có lúc là một ngoại lệ. Tình yêu có thể nâng bổng con người nhưng cũng lắm lúc nhấn chìm kẻ háo hức. Tôi không tin những người quá lạc quan khi nói về tình yêu bằng thể khẳng định. Người ta có thể tin rằng mình được yêu và cũng có thể hiểu nhầm mình không được yêu. Tôi không thể nói về một vấn đề mà chính bản thân mình cũng chưa hiểu hết. Chưa hiểu hết là nói theo kiểu đại ngôn chứ thật sự là hoàn toàn không thể hiểu. Nếu có người nào đó thách thức tôi một trò chơi nghịch ngợm thì tôi sẽ mang tình yêu ra mà đánh đố. Tôi e, không ai dám tự xưng mình am tường hết nội dung phong phú và quá phức tạp của tình yêu. Có người yêu thì hạnh phúc; có người yêu thì đau khổ. Nhưng dù đau khổ hay hạnh phúc thì con người vẫn muốn yêu. Tình yêu vì thế mà tồn tại. Con người không thể sống mà không yêu. Hàng nghìn năm nay con người đã sống và đã yêu - yêu thật lòng chứ không phải giả. Thế mà đã có không biết bao nhiêu là tình yêu giả. Cái giả mà rất thật trong đời. Sự giả trá đó lúc biết được thì làm khổ lòng nhau biết bao nhiêu mà kể. Người giả, người thật nhìn nhau lúc bấy giờ ngỡ ngàng không biết thế nào nói được. Người thật thì nằm bệnh, người giả thì nói, cười huyên thuyên. Ðời sống vốn không bất công. Người giả trong tình yêu thế nào cũng thiệt. Người thật thế nào cũng được đền bù. Tình yêu thời nào cũng có. Nhưng có tình yêu kết thúc bi thảm đến độ có khi con người không dám yêu. Yêu mà khổ quá thì yêu làm gì. Có người đã nói như vậy. Tôi đã có dịp đứng trên hai mặt của tình yêu và dù sao chăng nữa, tôi vẫn muốn giữ lại trong lòng một ý nghĩa bền vững: "Cuộc sống không thể thiếu tình yêu".
Thứ Hai, tháng 10 23, 2006
BẤT CHỢT
HOA CÚC TRẮNG
Hoa cúc trắng
Tình đầu ngọt đắng
Còn lại hoang vắng
Riêng anh
Hoa cúc trằng
Cười nhạo nắng
rớt rơi
U buồn.
Tặng em đó
cả trời hoa cúc trắng
Hoa quanh ta
Quanh em
Niềm riêng giấu kín.
Xin em hãy cười.
(ngọc _nam)
Hoa cúc trắng
Nở nụ cười e ấp
Như cô gái xuân thì
Vươn dậy trong bình mình
Giọt sương mai lung linh
Ôi màu hoa tinh khiết
Như tình em trắng trong
Thánh thiện và trinh tiết
Anh đam mê không rời
Bão về quất tả tơi
Cánh hoa mềm tan tác
Ôi bông hoa bé nhỏ
Mênh mông giữa cuộc đời
Anh nâng niu một thời
Bông hoa màu tinh khiết
Vấn vương mãi hồn tôi
Cả một trời tiếc nuối
Muốn giữ mãi
Riêng mình
Hoa cúc trắng
trong anh…
Gửi lúc 13:22, 21/10/06
Star_Sun,
GÓT CHÂN ĐỜI LẠC BƯỚC
NỖI NHỚ HÀ NỘI
Hà Nội – thu giăng khắp phố phường
Thủ đô, trái tim hồng quê hương
Nghe đâu đây bản hùng ca bất tận
Ru dạt dào một khúc hát thân thương
Ba đình vẫn hiên ngang sừng sững
Lăng Bác vẫn dòng người muôn thưở
Một cõi ta về lòng bỗng nở hoa
Bản tình ca trong triệu trái tim xa
Nhớ con đường xưa, cùng em chung bước
Hoa sữa thơm hương quyện bao mơ ước
Hà Nội - những hoài bão ở trong tôi
Xa Hà Nội - nỗi nhớ mãi không nguôi
Thiên Nga
Gửi lúc 13:40, 19/10/06
MÂY GIĂNG
Ngồi buồn nhìn ngắm sao rơi
Tình em tha thiết một thời vấn vương
Nhìn trời bỗng nhớ người thương
Hoàng lan tỏa ngát thơm hương tình đầy
Bỗng giông kéo phủ mây bay
Mây đen giăng kín lay lay tình sầu
Gió về gọi những ngọn lau
Tình ta với những niềm đau chôn vùi.
TN
KHÔNG ĐỀ
Trăng thanh rơi nhẹ ngoài sân
Nhìn trăng em cứ tần ngần nhớ anh
Nhớ anh nhìn ánh trăng thanh
Xa người xa cả mong manh tình sầu
Yêu anh một mối tình đầu
Yêu anh trong nỗi âu sầu vì ai
Giờ trăng khuất bóng thái lai
Còn đâu một áng mây bay trên đầu.
Thiên Nga
TRĂNG TRÒN VÀ HAO KHUYẾT
Trăng tròn rồi hao khuyết
Như tình mình đầy - vơi
Bên em, anh chờ đợi
Ta có nhau trong đời
Vòng xoáy nào nghiệt ngã
Xô chúng mình cách xa
Còn đâu ngày hoan ca
Trên đường đời hai ngả
Trăng tròn rồi trăng khuyết
Anh vội bước không em
Ánh trăng rơi êm đềm
Anh hiu quạnh trong đêm...
Thiên Nga
BẤT CHỢT CƠN MƯA
Giữa trưa bỗng thấy mưa rơi
Ngắm nhìn mưa thấy tả tơi cõi lòng
Em đi, anh vẫn ngóng trông
Mưa giăng phủ lối mênh mông tình buồn
Mưa đùa trước gió mưa tuôn
Anh ngồi lặng lẽ thả hồn theo mưa
Tưởng rằng lòng đã ngớt mưa
Bỗng tuôn ngập lối rơi mưa chốn này
Lòng anh tưởng đã an bày
Cơn mưa chợt đến trưa nay tim sầu
Thiên Nga
TRỐN TÌM
1.Tìm em như thể tìm chim
Chim bay cá lặn biết tìm nơi đâu?
Anh về phiền muội lo âu
Thời gian cũng đã trôi lâu lắm rồi
Tim anh thổn thức bồi hồi
Yêu chi cho lắm để rồi hư vô
Một mình một cõi bơ vơ
Ta đây, em đó mộng mơ rối lòng.
2.Gặp nhau ánh mắt, môi cười
Ban sơ ta vẫn à ơi cùng nàng
Hàng cây, con phố nắng mưa
Dấu chân kỷ niệm sao chưa phai mờ
Giờ đây em đã quên chờ
Quay lưng em đã thờ ơ tình này
Thôi thì đón ánh ban mai
Anh đi về phía không ai đón chờ
Con đường ngập nước mưa ngâu
Tâm tư giấu tận thẳm sâu cõi lòng
Như cuộc rượt đuổi ước mong
Ta đây, em đấy long đong trốn tìm.
Thiên Nga
NÀNG TIÊN MẮT LÉ
Có một nàng tiên mắt lé
Nhìn cuộc đời với hai chữ xẻ làm đôi
Mới hiểu tình đầu là hai tiếng xa xôi
Biết đắng cay biết mỗi người mỗi ngả.
Đừng rũ bỏ đôi cánh hồng ngạo nghễ
Nghĩ về mưa như giấc mộng xuân thì
Đời chưa hẳn toàn cay với đắng
Buồn và vui xen giữa tháng cùng ngày.
(Ngoc_nam)
HOÀNG TỬ MẮT XẾCH
Trong mơ em gặp anh - hoàng tử
Sống cung điện nguy nga thư thái
Ngày tháng ung dung và tự tại
Những buồn vui chẳng chia sẻ cùng ai
Một ngày kia chàng gặp nàng tiên lé
Chàng nhìn đời qua mắt xếch đăm đăm
Tưởng tim chàng hóa đá lạnh căm
Nào ngờ đâu trái tim hồng tan đá
Chàng -nàng gặp nhau âm thầm lặng lẽ
Biết làm sao khi đời hai ngã rẽ
Trái tim chàng như thủy tinh vụn vỡ
Tình ảo ảnh nên hóa kiếp bay xa...
( Star_Sun )
SAO BIỂN
Như nuốt chửng không gian
Trôi theo giữa gian nan
Anh dìu em vượt sóng
Nước biển ùa mặn môi
Ngụp lặn giữa biển khơi
Hôn em trên bờ môi
Mênh mông tình khao khát
Ôi "sao tình" bát ngát
Hai mái đầu chụm lại
Bóng cả hai đổ dài
In trên cát lung linh
Sóng biển tung trắng xóa
Dạt dào khúc tình si
Sao biển nhỏ li ti
Ru tình ta mộng mị...
Thiên Nga
GIẤC MỘNG ĐÊM MƯA
Mưa ngâu ngập lối đi
Cho tình ai mộng mị
Chân trời xưa hé mở
Thổn thức cả giấc mơ
Mối tình xưa dang dở
Tiếng lòng ai lao xao
Một góc trời nho nhỏ
Rót tâm tư đợi chờ
Dìu nhau trên phố
chân hồng hoang sơ
Mưa giăng đầy khắp nẻo
Ru tình ta trong mơ…
Thiên Nga
ĐÂU CHỈ LÀ GIẤC MƠ
Vẫn hiện hữu bên đời em... rất thật
Anh lau đêm ... bằng sương khuy thơm ngát
Thắp sao trời dịu lại nỗi buồn em
Anh không phải là giấc mơ đâu em !
Giọt thời gian buông mình rơi rất vội
Cho dẫu thế đâu có gì thay đổi
Vẫn là anh thôi ! ... những dấu yêu thuở nào !
Lau mắt đi em ! ... qua rồi giấc chiêm bao
Dựa vào vai anh ... trái tim hồng thôi khóc
Ngày mai đây ... khúc bình minh nảy lộc
Có anh bên đời ... đâu chỉ là giấc mơ
(kelangdu)
ANH
Anh phải chăng là giấc mơ?
Trong giấc mộng em mơ hồ bật khóc
Giật mình rã rời đầu óc
Không biết mình đang nửa khóc hay đau
Anh phải chăng là giấc mơ?
Ẩn hiện thực hư mộng ảo cuộc đời
Để có ngày em tiếc nuối
Đòi nhặt cho em chút tuổi ngày xưa.....
Thiên Nga
VIẾT CHO CHỊ BẠN TÔI
( Thân tặng chị NL nhân ngày sinh nhật)
Nhớ ngày nào bước chân chị bỡ ngỡ
Ngôi trường mới xa lạ trong trí nhớ
Mà bây giờ nó đã thành hơi thở
Một thời mình cùng góp sức chung vai
Những tháng ngày chị em mình tồn tại
Nỗi buồn chia, niềm vui cũng cho nhau
Những kỷ niệm theo tháng năm đầy sâu
Vẫn sống giữa trái tim nhau mãi mãi
Kỷ niệm đã qua không thể phôi pha
Ta luôn nhớ đến một thời yên ả
Lửa nhiệt tình đã thắp sáng đường đi
Rong ruổi mọi miền một thời chung bước
Nhưng có ai ngờ sự thế đổi thay
Để chị tôi ôm nỗi buồn tê tái
Bởi lòng người toán tính thẳm sâu
Ai có thể lấy thước đo lòng nhau
Tấm lòng chị tôi quá đỗi nhân hậu
Chị đã quên mình vì nỗi niềm chung
Lặng lẽ buồn và lặng lẽ ra đi
Để giữ lại một chút tình đã mất…..
Ôi ! chị tôi người chị bao dung
Tấm gương sáng để em soi trong đó
Dù thời gian có xóa nhòa tất cả
Xin dâng tặng chị dòng thơ NGỢI CA.
Thiên Nga
CẢM NHẬN ÂM NHẠC
http://nhacso.net/Music/Song/Tru-Tinh/2006/02/05F602F2/
Nhạc: Hoàng Hiệp
Thơ: Thanh Nguyên
Ngày xưa em như chiếc bóng
Chiếc bóng bên anh thầm lặng
Từ lâu em tan thành tia nắng
Gió thốc lên chỉ còn đám bụi mờ
Từ lâu em như là mây trắng
Gió cuốn mây về nơi chốn mịt mờ
Mười năm trôi qua, trôi qua
Anh như không ra đi
Không ra đi mà như người trở lại
Ướt đẫm tim anh, ướt đẫm tim anh
Nước mắt em chiều ấy
Dù rằng em, dấu mặt vào tay
Bỗng ngỡ ngàng đôi mắt đó chiều nay
Mười năm trôi qua, trôi qua
Anh như không ra đi
Không ra đi mà như người trở lại
Em vẫn thơ ngây, như lúc chia tay
Vẫn tươi xanh màu lá xưa anh hái
Một nhánh lan chưa kịp nở hoa
Lối hẹn xưa cỏ phố nhạt nhòa
Em trở lại hay thời gian trở lại
Hỡi cô bé thơ ngây ngày ấy
Hỡi đôi mắt năm xưa nhìn anh
Hỡi đôi môi với nụ cười lặng lẽ
Em đang nghĩ gì, đang nghĩ gì, đang nghĩ gì
Anh van em, van em nói ra đi
__________________
Anh không biết mình yêu em từ khi nào, chỉ biết rằng ngay từ giây phút đầu gặp em, anh đã bị tiếng sét ái tình cuốn hút như nam châm, bởi đôi mắt hơi buồn đen láy và tinh tú của em, nét thùy mị, hiền dịu và đoan trang, có phần e dè của một cô bé vừa tròn mười bảy tuổi.Từ đó hình ảnh của em cứ in sâu vào trong tâm trí của anh...Anh không dám thổ lộ tình yêu với em, chỉ lẳng lặng nhìn em, đi theo từng bước chân của em như một cái bóng thầm lặng, sau những giờ tan trường, hay trong các buổi sinh hoạt tập thể.....bởi em quá trinh nguyên và thánh thiện... Một năm đã trôi qua, cũng đến lúc hai trái tim đã bắt đầu gặp nhau ở cùng một tần số ...Anh cũng không hiểu sao mình lại yêu em đến thế, và em vì e ngại nên cũng không thổ lộ tình cảm cho gia đình và bạn bè biết. Em cũng yêu anh trong âm thầm, lặng lẽ....
Ngày xưa em như chiếc bóng
Chiếc bóng bên anh thầm lặng
Biết bao kỷ niệm của mối tình đầu mà ta đã trao cho nhau, dù anh biết em đã phải đau khổ vượt qua rào cản của gia đình em. Anh tin ở tình yêu của chúng ta dành cho nhau, luôn mơ đến viễn cảnh hạnh phúc, ngày anh bước chân lên bậc thang cuối cùng của lâu đài tình ái cùng em. Anh cứ ngỡ là mình sẽ đi được đến bến bờ hạnh phúc.Nhưng không, anh đã đánh mất em, đã đánh mất em thật rồi, trong một buổi tối đẹp trời giữa phồn hoa đô thị của Thành thố này....Ngày cuối cùng mình gặp nhau... Em chỉ im lặng không nói với anh một lời....Trông em có vẻ cứng cỏi và cương quyết lắm, dù anh hiểu rằng lòng em cũng đau đớn không kém gì anh. Còn anh khi ấy, mong gặp riêng em để được nói lời yêu thương và thể hiện tình cảm khát khao trong anh của bao ngày tháng phải xa em đầy nhung nhớ...Cũng vì thế mà anh đã có những cư xử không phải với em...Và em đã giận anh...Khi anh mời em vào nhà Cậu anh, em đã không vào và chỉ nói có một câu ngắn gọn: " Giữa em và anh đã không còn gì để nói nữa, chào anh em về". Em có biết không, anh đã khóc và nhìn hình ảnh của em lao vút đi trong màn đêm mà không ngờ đó là ngày ta xa nhau vĩnh viễn, ngày anh đã thật sự " Đánh mất" tình yêu của chúng mình...Anh không biết mình đang mơ hay đang mộng... Vì sự tự ái trong lòng của một thằng đàn ông trỗi dậy, vừa bị gia đình người yêu không chấp nhận, vừa là sự tự ti của thân phận một người quân nhân gia tài chỉ là một chiếc ba lô cóc, thi rớt vào đại học trước đó, và nay lại bị người yêu nói lời chia tay, nên anh đã ráng chịu đựng đớn đau, mà không quay lại tìm em để nói lời xin lỗi.....Ngày tháng cũng dần trôi, nỗi đau cũng lành dần vết thương trong trái tim anh, và em có hiểu cõi lòng anh không?:
Từ lâu em tan thành tia nắng
Gió thốc lên chỉ còn đám bụi mờ
Từ lâu em như là mây trắng
Gió cuốn mây về nơi chốn mịt mờ
Mười năm trôi qua, trôi qua
Anh như không ra đi
Không ra đi mà như người trở lại
Ướt đẫm tim anh, ướt đẫm tim anh
Nước mắt em chiều ấy
Dù rằng em, dấu mặt vào tay
Bỗng ngỡ ngàng đôi mắt đó chiều nay
Trong một dịp tình cờ, mười năm sau, khi gọi là anh đã có một vị trí ổn định trong công tác và cuộc sống, anh mới dám tìm gặp lại em....Dù năm tháng đã trôi qua, nhưng mối tình đầu của chúng ta đã im đậm trong trái tim anh không bao giờ phai nhòa. Hôm đó anh đã cho em xem lại toàn bộ các kỷ vật, hình ảnh, những lá thư và quyển nhật ký ngày xưa của chúng mình... Em xem nó rất chăm chú với ánh mắt ngạc nhiên... nhưng im lặng không nói gì... Anh muốn em hãy nói một lời gì đó với anh...chỉ một lời thôi....Nhưng em chỉ nhìn vào khoảng trời xa xăm để hoài niệm về quá khứ đã qua....Em vẫn như xưa.... cảm xúc trong anh vẫn dạt dào, nhưng anh cố kềm lòng mình lại....
Mười năm trôi qua, trôi qua
Anh như không ra đi
Không ra đi mà như người trở lại
Em vẫn thơ ngây, như lúc chia tay
Vẫn tươi xanh màu lá xưa anh hái
Một nhánh lan chưa kịp nở hoa
Lối hẹn xưa cỏ phố nhạt nhòa
Em trở lại hay thời gian trở lại
Hỡi cô bé thơ ngây ngày ấy
Hỡi đôi mắt năm xưa nhìn anh
Hỡi đôi môi với nụ cười lặng lẽ
Em đang nghĩ gì, đang nghĩ gì, đang nghĩ gì
Anh van em, van em nói ra đi
__________________
Chắc có lẽ em không ngờ lại có một người yêu em đến tha thiết và cháy bỏng như thế...Mối tình đầu của chúng ta mà anh đã nguyện dành trong góc trái tim mình mà không ai có thể xâm phạm đến, nguyện mang theo tất cả những kỷ niệm chôn vào lòng đất theo anh... cho đến khi anh bước về bên kia thế giới....
Tất cả chỉ còn lắng đọng và lặng lẽ trôi theo nhịp đập của thời gian.........
Lưu trữ Blog
-
▼
2006
(154)
-
▼
tháng 10
(75)
- BUỒN CHIỀU
- LẠI NÓI VỀ SỨ MẠNG NHÀ THƠ
- HOA HẬU CỦA RIÊNG TÔI
- PHÚT GIÂY CÔ ĐƠN
- TỰ BẠCH
- TÌM LẠI CHÍNH MÌNH
- TÂM SỰ VỀ NGHỀ NGHIỆP & HOÀI NIỆM VỀ KỲ THI ĐẠI HỌC
- TÂM SỰ CÙNG BẠN BÈ
- VIẾT VỀ MẸ
- TÌNH RƠI - VỀ LÀM CHI
- BÀN LUẬN VỀ DANH LỢI VÀ TÌNH YÊU
- NHẬT KÝ ONLINE - TRÔI THEO DÒNG ĐỜI
- MẸ TÔI, NGƯỜI MẸ TUYỆT VỜI
- NHẬT KÝ ONLINE - 30/06/2006 - 13:42:30
- NHẬT KÝONLINE - 29/6/2006 - 17:11:37
- BẤT CHỢT
- HOA CÚC TRẮNG
- GÓT CHÂN ĐỜI LẠC BƯỚC
- NỖI NHỚ HÀ NỘI
- MÂY GIĂNG
- KHÔNG ĐỀ
- TRĂNG TRÒN VÀ HAO KHUYẾT
- BẤT CHỢT CƠN MƯA
- TRỐN TÌM
- NÀNG TIÊN MẮT LÉ
- SAO BIỂN
- GIẤC MỘNG ĐÊM MƯA
- ĐÂU CHỈ LÀ GIẤC MƠ
- ANH
- VIẾT CHO CHỊ BẠN TÔI
- CẢM NHẬN ÂM NHẠC
- SÓNG VỀ ĐÂU?
- CẢM NHẬN ÂM NHẠC
- TÙY BÚT TẢN VĂN
- CON ĐƯỜNG CÓ LÁ ME BAY
- NGÀY MAI EM VỀ HƯỚNG BOM RƠI
- THUNG LŨNG ĐÊM
- ĐÁM CƯỚI TRONG RỪNG
- GIÓ RỪNG
- TÌNH YÊU THÌ THẦM
- BẾN BỜ BÌNH YÊN
- MÙA CHIM ÉN BAY
- ĐÓA HOA CÚC VÀNG
- KHI EM XA VẮNG
- THOÁNG NHÌN ẢNH EM
- HÃY GỬI CHO EM ĐỊA CHỈ HÒM THƯ
- SONG TẤU
- BÀI THƠ TÌNH Ở CỬA BIỂN RẠCH GIÁ
- NỖI ĐAU ÊM ÁI
- HOA HOÀNG ĐIỆP
- BẤT NGỜ ĐÓA HOA
- ẢO THUẬT
- NHƯ NHẠC KHÔNG LỜI
- HƯƠNG VỊ TÌNH YÊU
- NHỮNG PHÚT DỖI HỜN
- VẪN NHƯ THUỞ THANH XUÂN
- GẶP NHAU QUA ĐIỆN THOẠI
- ĐỢI CƠM CHIỀU
- CHIẾC NHẪN CƯỚI
- ÁC MỘNG
- TÌNH NGHÈO
- TÌNH YÊU LÀ NHƯ THẾ
- KẾT THÚC TẬP THƠ- HÒA ÂM ĐỎ
- CHÂU ÂU TỨ TUYỆT 1997
- NHẮN TÌM ĐỒNG ĐỘI
- MÁU VÀ THƠ
- NHỚ "XUÂN CHIẾN KHU"
- BỒI HỒI RỪNG XANH
- TRƯỚC TI VI
- TAXI
- GIỖ BẠN
- TRƯỜNG SƠN THỜI CON GÁI
- TRỞ LẠI CON ĐƯỜNG
- VI HÀNH
- AI XUI QUAN HỌ
-
▼
tháng 10
(75)