Thứ Hai, tháng 10 23, 2006

MÂY GIĂNG


Ngồi buồn nhìn ngắm sao rơi
Tình em tha thiết một thời vấn vương
Nhìn trời bỗng nhớ người thương
Hoàng lan tỏa ngát thơm hương tình đầy

Bỗng giông kéo phủ mây bay
Mây đen giăng kín lay lay tình sầu
Gió về gọi những ngọn lau
Tình ta với những niềm đau chôn vùi.

TN

Không có nhận xét nào:

Lưu trữ Blog