Thứ Hai, tháng 10 23, 2006

NGÀY MAI EM VỀ HƯỚNG BOM RƠI

Ngày mai em về phương bom rơi
Nơi khói B52 cắt nát vòm trời
Nơi pháo nổ lắc lư cánh võng
Mìn Cơ-lây-mo giặc kích dọc lối mòn

Em như con chim non
Mới đập cánh bay lìa xa tổ
Hăm hở đi về phương súng nổ
Đôi mắt cười còn nguyên nét vô tư

Em từng quen sống trong mộng mơ
Với cánh hoa , tiếng đàn , trang sách
Nay em đi về phương có giặc
Đường gồ ghề khét nghẹt đạn bom

Chưa một lần em phải đói cơm
Chưa một đêm vượt đồng nước nổi
Chưa " chém vè " mương sình lầy lội
Chưa chôn thầm đồng đội đêm mưa

Nên hôm nay trong buổi tiễn đưa
Bảo lòng anh sao không áy náy
Dẫu hiểu em , tin em là vậy
Sao lòng anh cứ phải lo xa

Nơi em về là nơi anh từng qua
anh hiểu điều gì chờ em nơi đó
hùng lắm nhưng cũng đầy sóng gió
đời em hiếm có phút giây này

Tâm hồn em rồi sẽ dạn dày
Khi em dám bay xa hơn trang sách
Đạn bom rồi sẽ dạy em lau lách
Chiến trường càng nâng bổng cánh mơ

Em ra đi nhớ để số hòm thư
Cho anh biết tìm phương thương nhớ
Dẫu hôm nay chiến trường cách trở
Ngày mai rồi ta sẽ gặp nhau thôi

Ngày mai em về hướng bom rơi
Anh lại vắng em những ngày vui mới
Để anh cột miệng bồng em , em nhé
Gởi chiến trường chút hơi ấm bàn tay

08-1972 Diệp Minh Tuyền
( trích tập thơ Con đường có lá me bay )

Không có nhận xét nào:

Lưu trữ Blog