Chủ Nhật, tháng 7 01, 2007
Vắng em mùa đông
Mùa đông về gió ùa từng con phố
Cây lá trân mình run rẩy xác xơ
Thời gian trôi đọng theo từng nhịp gõ
Vắng em rồi góc phố hóa ngu ngơ
Mùa đông về một chiều dạo trên phố
Bước chân trần in dấu kỷ niệm xưa
Kìa con đường anh qua nay vắng lạ
Nhớ em nhiều, em có biết không em?
Đông về đến ngủ yên trong phố cổ
Nhìn ly cafe từng giọt đắng chậm rơi
Vắng em rồi, nghe lạnh ngắt đôi môi
Chăn nệm gối , cũng rũ buồn tơi tả…
Song cửa thưa lùa từng cơn gió lạnh
Lắng nghe không gian tĩnh lặng như tờ
Lòng chợt tắt trong đêm đông buốt giá
Vắng em rồi đông như bỗng lạnh thêm…
Thiên Nga
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét