Thứ Hai, tháng 8 14, 2006

CÓ NHỮNG LÚC



Còn nhiều kỷ niệm nhớ đến nhau
Khi nắng tắt hoàng hôn biếc tím
Lòng người vương theo kỷ niệm sầu
Ký ức vỡ òa trong đêm thâu

Cơn mưa rào qua song cửa sổ
Hạt mưa rơi bên mái hiên xưa
Đọng giọt trên những cánh hoa tàn
Để lại lòng người với những nỗi đau

Mưa ngâu chiều thả hồn quá khứ
Bờ môi nhỏ xưa kia còn đâu
Thời gian đã trôi qua, trôi xa
Kỷ niệm quay về lòng bỗng xót xa

Biết chỉ là một cơn mưa ngâu
Dù ai đó cố tình dầm ứớt áo
Vẫn luôn biết phía sau mình có bão
Đời phù du hai đứa chẳng chung đường

Nơi cuối trời em vẫn cười vui
Bến neo đậu vẫn bình yên hạnh phúc
Có những lúc nhớ người xưa yêu mến
Mối tình đầu thơ dại một thời xanh!

Thiên Nga

Không có nhận xét nào: