Anh ước là biển xanh
Để khao khát bến bờ
Biển êm đềm sóng vỗ
Bờ mãi ôm sóng xô
Biển cồn cào nỗi nhớ
Bờ khát vọng ước mơ
Khi biển chợt bão tố
Sóng xô bờ rát đau
Dù trời ào giông bãoBiển thét gầm sóng xôBờ vẫn lặng hư vôBao dung từ muôn thuở
Bởi bờ nhiều khát vọng
Và tình biển bao la
Căng buồm ra khơi xa
Biển đưa thuyền đi mãi
Bờ vẫn chờ vẫn đợi
Bến neo đậu bình yên
Cập bến những con thuyền
Một tình yêu diệu huyền
Anh mơ là biển xanh
Em bờ cát bụi mờ
Để biển mãi hôn bờ
Nồng nàn và tha thiết
Tình yêu là bất diệt
Chẳng bao giờ lìa xa.
Thiên Nga
Đêm qua tôi nằm mơ Ghé thăm anh chiều nọ Trong căn phòng bé nhỏ Chỉ có anh và tôi Anh vừa tỉnh cơn mê Sau một cuộc tình lỡ Đã qua rồi đau khổ Của một thời lầm lỡ Cố quên cuộc tình đầu Nhưng nào có ai hay Buổi chiều buồn hôm ấy Người yêu xưa trở lại… Trên bến cũ năm xưa Ai quay gót trở về Lay động lòng yếu đuối Một chút gì tiếc nuối?… Tôi chợt khóc ôm anh Sợ anh buồn lạc lối Khổ đau đã nhiều rồiAnh có biết không anh? Tôi bừng tỉnh cơn mơ Mới ngỡ là không thật Nở nụ cười bối rối Mình lo xa cho anh!!.... Thiên Nga
(tựa do Thiên Nga đặt tên)
Những thửa ruộng...
kéo ngang mặt đồi
Trải dài lên áng mây...
giăng khắp bầu trời
Và em...
ánh mắt long lanh...
lóe sáng,
Hồn hanh hao...
lặng thầm.
sáng tác: AS Gửi anh - Chồng của chị em Ngày cưới chị anh vui biết mấy Vẻ hân hoan nét mặt môi cười Xúng xính áo quần chào hai họ Dẫn cô dâu tươi tắn duyên thầm Anh chị ở vói nhau đã bao năm Chung sức chung long dựng xây cuộc sống Và Cháu em, kháu khỉnh dễ thương Có tình mẹ và tấm lòng cha quảng bác Chị gái em biến anh thành anh rể Để giờ đây em có một người anh Bố mẹ vui, cả nhà đông đủ lạ Tiếng bi bô tập nói trẻ thơ Nhìn anh chị, em tưởng rằng hạnh phúc Vậy mà sao nét chị vẫn hơi buồn Lúc nhỏ to, thì thầm em mới biết Chuyện năm xưa anh vẫn giữ trong lòng Đành rằng chị từng yêu người trước Nhưng với anh chị vẫn mãi một lòng Chung thuỷ sắt son đồng lòng vững chí Quá khứ dẫu ngọt ngào nhưng chẳng thể xa hơn Chị em thế, vẫn luôn là như thế Luôn chiều chồng và tha thiết với con thơ Những kỷ niệm xưa chị gói vào ký ức Chẳng tơ hào vương vấn bận điều chi Em gái chị, khi chị yêu còn rất dại Tháng nam qua luôn bên chị từng ngày Chứng kiến khoảng thời gian rất gấp Những mong anh gạt bỏ mọi nghi ngờAsin !
Còn nhiều kỷ niệm nhớ đến nhau Khi nắng tắt hoàng hôn biếc tím Lòng người vương theo kỷ niệm sầu Ký ức vỡ òa trong đêm thâu Cơn mưa rào qua song cửa sổ Hạt mưa rơi bên mái hiên xưa Đọng giọt trên những cánh hoa tàn Để lại lòng người với những nỗi đau Mưa ngâu chiều thả hồn quá khứ Bờ môi nhỏ xưa kia còn đâu Thời gian đã trôi qua, trôi xa Kỷ niệm quay về lòng bỗng xót xa Biết chỉ là một cơn mưa ngâu Dù ai đó cố tình dầm ứớt áo Vẫn luôn biết phía sau mình có bão Đời phù du hai đứa chẳng chung đường Nơi cuối trời em vẫn cười vui Bến neo đậu vẫn bình yên hạnh phúc Có những lúc nhớ người xưa yêu mến Mối tình đầu thơ dại một thời xanh! Thiên Nga
Có còn gì để nhớ không em Khi nắng hạ đã nhuốm vàng hoa cúc Cơn mưa nửa ngày bữa trước Chỉ là mưa bóng mây. Hạt mưa nào giăng trên ngọn cây Hạt nào vương mái tóc thơm bồ kết Nơi mái hiên trú mưa gần bến Vội vàng bao chuyến xe qua. Mưa vô tình làm rơi rụng cánh hoa Bờ môi đỏ nhạt nhoà trong ánh chớp Bên nhau thì thầm không ngớt Mong khoảng đợi chờ thêm lâu. Giật mình đã đến mùa mưa ngâu Cung đường ấy cây bắt đầu thay lá Người ngược xuôi sớm chiều hối hả Có ai ngoảnh nhìn lại mái hiên xưa? Có gì đâu chỉ là cơn mưa Cho ai đó cố tình dầm ướt áo Tôi đâu biết phía sau mình có bão Người ra đi, người xót nỗi buồn. Nơi cuối trời người có được vui Bến neo đậu có bình yên hạnh phúc? Tôi gửi theo gió mưa lời chúc Cầu cho ai được cuộc sống yên bình. Nghĩa Tân, 15.03.01 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
Kỷ niệm đôi ta chiều mưa ngâu Nhắn nhủ cùng anh một đôi câu Anh ở phương xa nên có thấu Em gửi vần thơ với giọt sầu Sài Gòn chìều nay mưa dăng dăng Mưa rơi tí tách trên phố vắng Em ở nơi này lòng tơ vương Dâng ngập hồn em những nhớ thương Mưa chiều thấm lạnh ướt áo em Để lòng anh lạnh giá buốt thêm Mưa ơi sao cứ rơi rơi mãi Đọng lại trong em mối tình sầu. Thiên Nga